QuocHung's Blog

14 thg 2, 2010

Tết này còn ai nhớ đến tiền xu?

Cùng một mẹ Ngân hàng Nhà nước sinh ra, nhưng em, những đồng tiền xu nhỏ xinh, không nhận được ánh mắt trìu mến của người đời. Dù giá trị của em cũng tương đương, nhưng vì làn da của em vàng màu kim loại, không trắng trẻo như anh chị em tiền giấy nên em thường bị phân biệt đối xử.

Còn nhớ ngày mới ra đời, số phận em không hẩm hiu như vậy. Thuở còn thai nghén, em cũng được mọi người chờ đợi, được mong mỏi và hy vọng nhiều lắm. Những ngày đầu mới sinh, ai ai cũng quý mến, nâng niu và tìm mọi cách để có được em. Em ra đời vào những ngày giáp Tết nên người lớn cũng như trẻ nhỏ đều muốn có em, mong em trở thành những đồng tiền lì xì mang lại may mắn cho họ trong cả năm. Họ còn gọi em là những đồng tiền vàng. Em còn sống thoải mái trong những hộp, những túi dành riêng cho mình cơ. 



Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, thời hoàng kim đó chẳng kéo dài được lâu. Nhiều người tiêu dùng coi em là gánh nặng. Các bà, các chị đi kêu rằng mang em nặng nề, lại hay rơi mất nên mặc dù giá trị của em rất phù hợp với kiểu tiêu dùng nhỏ lẻ ở chợ nhưng vẫn bị họ tẩy chay. Phải trong trường hợp bất đắc dĩ, em mới được họ chấp nhận và ngay sau đó họ cũng tìm cách đẩy em đi thật nhanh. Ngay cả ở siêu thị, em cũng chẳng nhận được sự chào đón như vốn dĩ em đáng được hưởng. Đến nay, em gần như bị rơi vào quên lãng. Những anh chị tiền xu mệnh giá hàng nghìn thì còn thấy xuất hiện trên thị trường chứ các em tiền xu mệnh giá hàng trăm thì dường như biến mất.

Trong khi thân em bé nhỏ thiệt thòi là vậy thì những anh chị tiền giấy lại được ưu ái vô cùng. Mặc dù tuổi đời đã quá cao, thân hình già cỗi rệu rã, chắp vá, làn da nhăm nhúm, chuyển màu nhưng họ vẫn được trao đổi một cách thuận tiện, được đón nhận một cách vui vẻ mà chẳng phải chịu một lời ì xèo nào. Họ luôn được hưởng phận con đẻ, trong khi chịu cảnh con nuôi và thường bị bỏ quên.

Nhìn rộng ra các nước, em càng thấy tủi thân. Những đồng loại của em ở nước ngoài được lưu thông rộng rãi, thường được dùng để gọi điện thoại, để đi xe buýt... và chẳng thấy ai than về sự nặng nề hay bất tiện. Cũng chẳng thể trách được vì ở nước ta, hệ thống tiêu dùng sử dụng em vẫn chưa được trang bị đồng bộ. Thực tế là hiện nay, em dù chưa bị khai tử song cũng sống vất vưởng, chẳng khác gì không tồn tại. Lại một cái Tết nữa đang tới rất gần, nhưng cảnh mọi người đua nhau để có được đồng tiền xu vàng chắc chỉ còn là dĩ vãng.

Gia Hân (www.baodatviet.vn)