QuocHung's Blog

21 thg 6, 2011

MỪNG CHIẾN THẮNG

Đời là trường tranh đấu, người thắng, kẻ thua.

Từ thuở mới sinh ra, ai cũng phải đấu tranh dù trong vô thức hay ý thức. Đấu tranh với bệnh tật, với nghịch cảnh… để tồn tại, đấu tranh với chính mình để vươn lên, đấu tranh với người để bước lên từng bậc thang đời.

Thắng, thua là hai thái cực ; hai đầu của một tâm trạng, một sự việc, một sự nghiệp và có khi là cả một cuộc đời. Chiến thắng càng to thì niềm vui càng lớn, nhất là khi chiến thắng đó là do mình, do năng lực và phẩm giá của chính mình, không cầu xin, không luồn cúi, không thủ đoạn đê hèn…, thì chiến thắng càng vẻ vang. Xin chào một người của thế hệ thứ 3 trong gia tộc ta vừa có một chiến thắng vang dội như thế.

Những người thuộc thế hệ thứ 2, đa số đã rút về phía sau như C đây rất vui mừng, rất nể phục. Xin ngả mũ chào. Xin hoan hô người trẻ đã đạt kỳ tích chưa có trong gia tộc ta.

Thế mới biết trong đời thường, ai dễ biết. Người trẻ tuổi ấy thường ngày có ai biết được những gì đã ẩn chưa bên trong những phẩm chất những năng lực… cần thiết đủ để thu phục nhân tâm, thừa để gây cảm tình ở người khác.

Thế mới biết: “ Trong cuộc trần ai, ai dễ biết”

Cụ Nguyễn Công Trứ ngày xưa quả là một bậc kỳ tài, chí khí, đi thi hỏng mà tin chắc là mình sẽ đỗ; chưa làm quan mà tin chắc mình sẽ làm quan to. Còn đang thời trẻ mà biết chắc rằng lúc về già mình sẽ nhàn hạ. Cuộc đời của cụ như đã được cụ lập trình sẵn. bởi thế mà cụ đã phân biệt rất rạch ròi giữa xuất và xử

“Xưa nay xuất xử thường hai lối

Mãi thế rồi ta sẽ tính đây.”

Người trẻ tuổi của chúng ta từ lâu đường đời đã rộng mở:

“Tiến vi quan thoái vi sư”

Còn gì vững vàng hơn thế? Hãy tiến lên, tiến lên phía trước. Xin chào mừng những thắng lợi vẻ vang.

K

6 thg 6, 2011

NHỮNG ĐÊM NGÀY ĐÓ

Đêm Tức Dụp chén trà thơm khói súng

Chiều bên đồi ta đứng ngắm hoàng hôn

Nhớ Ô Lâm đoàn quân về giải phóng

Cô giao liên hát bên ngọn lửa hồng.

 

Em gái mang đêm băng qua bóng tối

Tiếp vắt cơm, nắm muối buổi hành quân

Giọt  sương vỡ rung mềm lưng áo đợi

Em vẫn chờ bên cái lạnh Ô Thum.

 

Ô Tà Sóc đường quen chân quen cỏ

Trời tối đen theo hướng gió đi về

Tảng đá xù xì bên đường ngách nhỏ

Ngồi nhìn đêm bỗng nhớ bóng trăng quê.

 

Tiếng nước đêm khi qua dòng Vĩnh Tế

Nhớ Nhơn Hưng lần ghé bến sông quê

Ngọn đèn khuya nghiêng nghiêng lên bóng mẹ

Cửa khép hờ, con thăm mẹ qua khe.

 

Bảy Núi, Cô Tô đầy bom đầy gió

Thiếu bóng râm thừa nắng đổ trên cao

Tuổi trẻ ai đã một thời qua đó

128 ngày đêm trong dáng đứng tự hào.

 

PHAN NGỌC

17 thg 5, 2011

Chùm thơ TIỄN NGƯỜI

         ĐÊM TIỄN NGƯỜI

 

Tiếng trống thánh đường xa ai đánh vội

Đưa ngày gần đêm đốt cháy hoàng hôn

Cho đêm đến ta tiễn em qua bến

Phà Châu Giang đứng đợi rủn chân buồn.

 

Vệt nắng cuối bồng bềnh trên đầu sóng

Gió lặng yên,tiếng gió giữa mênh mông.

Em không nói cứ để lòng trải rộng

Đứng bên em,ta chỉ muốn làm sông.

 

Ta che cái lạnh trời đêm dại

Bằng nửa vòng tay tình ấm hơn

Một thoáng đất trời như gộp lại

Ngan ngát em ngồm ngộp bóng sông.

 

Nước lên đầy cho sông lần qua bến

Đêm gần đêm ta lại gần nhau thêm

Sương cũng đã thành tro làm sao đếm

Hương của đêm chỉ còn hương của em.

 

Bến sông đêm lời thì thầm qua bến

Em đi rồi còn đó những hương bay

Để lại đây như bao lần đã đến

Cho cuộc tình ta ngất giữa cơn say.

 

                                        ==========

                                       ĐẾN MUỘN

 

Khi anh biết mình là người đến muộn

Chỉ kịp nhìn gió cuốn tóc em bay

Chỉ kịp nhìn bóng ai con sóng cuộn

Mùi hương quen gây nỗi nhớ đâu đây.

 

Anh đến trễ hay em không đợi nổi

Cũng chuyến phà,vui chi vội qua sông

Bờ bên đó,bờ xa tầm tay với

Một chút chờ vẫn đổi được nhớ mong

 

Sông vẫn rộng,trời đêm nay vẫn rộng

Chỉ có lòng anh bé nhỏ thôi em

Đứng bên sông một mình cùng bóng muộn

Sợ nhìn sông,càng không muốn nhìn đêm

 

Người đi đông sao bến sông vắng quá!

Thiếu em rồi ta mất cả hồn ta

Dấu quen xưa cũng trở nên xa lạ

Chuyến phà đêm không giống những lần qua.

 

Đâu ai biết phía sau lần đến muộn

Là nỗi buồn quặn xuống giữa cô đơn

Đau khổ  đài người theo từng cơn nhớ

Chắc trên đời chẳng thứ khổ nào hơn.

 

                                =================

                                         BẾN TIỄN

 

Đêm nay em về,anh không đưa tiễn

Bến sông đêm vẫn tiếng sóng vỗ bờ

Vẫn đong đưa màu vàng hoa điên điển

Biết cô đơn em vẫn muốn đợi chờ.

 

Tay vuốt gió,tóc bay theo loả xoả

Lạnh dòng sông lạnh ngập cả lòng người.

Tay vuốt gió, tóc bay bay lên má

Mơn man nào làm nhớ quá ai ơi!

 

Đêm vẫn đó,chiếc phà đêm vẫn đó

Một mình em bóng nhỏ đứng nhìn đêm.

Trong lặng khuất mông mênh em cứ nhớ

Bàn tay anh cho đỡ chút buồn thêm.

 

Khi tất cả đất trời là khoảng trống

Em chĩ cần,cần chiếc bóng anh thôi

Ôi!Gió lạnh mây trôi người chẳng tới

Bóng theo người,người cuốn bóng sông trôi.

 

Phà rời bến,bến sông đêm vẫn đợi.

Đèn trên cao vòi vọi bóng sông đêm

Không ngăn được,em quay nhìn lần cuối

Bến sông đêm vẫn vắng.Bến sông đêm.

                               PHAN NGỌC


21 thg 2, 2011

GỬI THƯỢNG ĐẾ

Thắng một vạn quân không bằng tự thắng chính mình. 

Tôn Tử

“Đêm nay rằm yến tiệc sáng trên trời” (1)

Nơi trần thế con lòng thành hướng thiện

Thượng Đế ơi, xin Người rủ lòng thương.

Những linh hồn cô đơn và buồn tủi

 

Xin Người đừng giận con, sao nhiều lầm lỗi

Đã ăn năn, hối hận vẫn còn hoài

Bởi tính nông nổi con mang từ kiếp trước

Nên thương người con cứ làm người khổ đau

 

Thượng Đế ơi, Người ngự ở trên cao

Sung sướng lắm, người muốn điều chi cũng được

Con xin Người hãy thay đổi tính tình con

Để không làm đau lòng những người con yêu mến

 

Thượng Đế ơi, con đã đọc nhiều điều dạy con bình tĩnh.

Và con cũng biết rằng: thinh lặng là vàng.

Nhưng khi gặp những điều không như ý

Thì lòng con cuồng nộ ít ai bằng.

 

Thượng Đế ơi, xin người hãy nhận lại

Con xin trả lại Người tâm trí của con đây

Còn nếu như Người cho con được “sống”

Con xin Người cho con được thắng chính con đây.

TK - Rằm tháng Giêng
(1) Thơ Xuân Diệu

ĐÔI TA

Anh không ước những điều cao xa quá,
Khi mai này linh hồn biết có không?
Và thế giới bên kia cũng chẳng mong
Cả kiếp sau nữa, nào ai dám chắc…

Tạo hóa cho ta chỉ một quỉ thời gian
Sẽ qua mau dù ta cố kéo lại
Cũng cạn dần và xa cõi nhân gian
Không găp nữa, ngàn đời không gặp nữa!

Dẫu bao yêu thương, quấn quít vẫn chưa vừa!
Hết lưu luyến nữa, là thôi đành xa cách
Đời, yêu thương nào có được dài lâu,
Đừng nỡ để những ngày buồn uổng phí!

“Sầu đã chin, em ơi, xin hãy hái”
Trái buồn đau xin bỏ lại ngày qua
Tình thắm nồng, rồi sẽ lại nở hoa
Bao trái ngọt sẽ trĩu cành mong ước.

Hãy cho nhau những ngày tháng thiên đường
Chỉ có trong lòng, khi ta được trọn ước:
Trong tình yêu với muôn nỗi mến thương,
Và dâng cả tim hồng hòa nhịp đập.

Ta hãy sống với những gì ta mong, được
Bằng lý trí và bằng cả trái tim mình
Vì ngày tháng sẽ không chờ ai mãi
Hãy trao nhau, trút cạn cả lòng mình

Đừng ngại ngần, e ấp với lo âu…
Để chỉ sống với mình có một nữa.
Đừng hờn giận để ngày buồn không có chỗ
Giết đời ta bằng những nỗi u sầu.

TK

17 thg 2, 2011

MƯA…!

Kính tặng tác giả: Dốc Nắng

Em bảo:”Anh đi rồi trời mưa mãi”
Và lòng em cũng tràn ngập mưa rơi
Ôi! Buốt giá hai tâm hồn cô lạnh
Mưa từ em đã đến với anh rồi!

Mưa u buồn phủ kín cả không gian
Áo em ướt gió lùa em không lạnh
Mưa ngoài trời không làm em buốt giá
Mà lòng em đau nỗi nhớ thương anh

Nếu chiều nay không mưa em vẫn khóc
Mưa trong lòng, mưa mãi vẫn không thôi
Anh biết rồi, lòng em luôn dào dạt
Không thể nào ngăn nổi nhớ xa anh!

Anh gửi về em một trời nắng ấm
Xua tan mây, đừng làm mãi mưa rơi
Anh gửi về em một trời thương nhớ
Sưởi lòng em, đừng lạnh nữa em ơi!

Cơn gió nào chiều nay về phương ấy?
Anh gửi lòng anh về với em đây
Anh sẽ về, không còn xa em nữa

16 thg 2, 2011

NƯỚC BIỂN …

"Nếu có ai đó tự nhiên hỏi "mẹ là ai" liệu bạn sẽ trả lời thế nào? Chắc đa số sẽ trả lời "mẹ là người sinh ra ta và nuôi ta khôn lớn". Vâng , chính xác nhưng chưa đủ. Với con, mẹ là một người bạn tốt, bạn của con giận con sẽ nghỉ chơi với con nhưng mẹ - người bạn của con dù có giận con thật nhiều cũng không bao giờ nghỉ chơi với con.

13 thg 2, 2011

Tặng Em

(thơ nửa cười nửa giỡn)

 

Tặng Em tặng cả mặt trời

Để Em mấy tỉ năm sau vẫn còn

Tặng Em cả khối trăng tròn

Để Em sáng khắp bầu trời mênh mông

Hết xuân, rồi hạ… sang đông.

Ai ai cũng muốn ngắm nhìn Em xinh

Tặng Em hai chiếc tinh cầu

Chọn đôi sáng nhất đưa vào mắt Em

Để Em soi sáng xét xem

Rằng ta đâu phải chỉ yêu bằng lời

Tặng Em khắp cả bầu trời

Tặng luôn “thế giới” có đầy người ta

Để Em sẽ mãi là vua

Muôn đời là Chúa mới vừa lòng anh

¤¤¤

Tặng Em nhiều nữa, thật nhiều

Đã yêu thì phải thương yêu dập dồn

Tình yêu như bể sóng dồn

Càng thương, càng nhớ, sóng dồn càng cao

Thì ra anh tặng Em gì…?

Tay không mà tặng ai bì được không?

Để Em thấu rõ nỗi lòng.

Thương nhau ta tặng cả lòng – Ruột, gan

Sá chi chỉ một thân anh

Dẫu ngàn thân nữa, cũng dành tặng Em…!

TK

Kính tặng tác giả: Bến sông đêm.

SÓNG và BIỂN

Kính tặng tác giả: Bến sông đêm

 

Anh vẫn bên em sao xa vời vợi

Lòng buồn đau, anh gào thét em ơi!

Ngày dài quá, đêm trường thêm lặng lẽ

Vẫn bên nhau mà nói chẳng thành lời!

 

Biển vẫn xao động ngàn làn sóng cuộn

Vẫn hướng vào bờ để sóng dịu êm hơn

Em dẫu có lúc làm anh hờn giận

Vắng em rồi, anh thấy đớn đau hơn

 

Nếu chiều nay không còn biển nữa!

Anh cũng sẽ tan biến cùng em

Và ngày mai, nếu không còn sóng nữa!

Em sẽ buồn lặng lẽ suốt đêm thâu.

 

Dẫu gió có đẩy anh về mọi hướng

Sóng lòng anh vẫn mãi hướng về em.

Dẫu nước có cuốn anh vào tận đáy

Linh hồn anh vẫn trôi dạt bên em

 

Em không phải là hoàng hôn màu tím

Đừng nhuộn tím anh sầu tím chỉ một ngày

Em là bình minh đầy nắng ấm.

Đã sưởi lòng anh ấm áp biết bao ngày

 

Anh nghe trong gió lời em êm ái quá

Nhìn quanh đây, em vẫn quanh đây

Hương tóc em vẫn còn đây phảng phất

Mà tình ta thầm lặng tháng năm dài


                                                       (Một chút tình lãng mạn cho thơ)

7 thg 2, 2011

NHỚ XUÂN XƯA - TK

Xuân đã về đây khắp đất trời

Cỏ cây hoa lá lại thêm tươi

Phố phường náo nức người vui nhộn

Mà chốn lòng ta đau rã rời


Xuân hỡi! Xuân ơi, lắm sắc màu

Mà xuân nào có nghĩa gì đâu

Khi lòng mang nỗi buồn xa vắng

Xuân hạ, thu đông, cũng thế thôi


Năm tháng qua mau ngày tiễn biệt

Xuân này đến nữa đã mười xuân

Xuân đến, xuân đi, xuân lại đến

Bóng cha, dáng mẹ khuất xa dần


Bao giờ trở lại mùa xuân trước?

Như lúc còn sum họp đủ đầy

Dẫu kém sắc màu xuân vẫn ấm

Còn có bao giờ như thế đâu!

T.K

Mồng 4 Tết Tân Mão

2 thg 2, 2011

Bé Duy gửi lời chúc tết.

Năm nay con lại ăn tết xa nhà vì thời gian nghỉ quá ít. Ở đây, tụi con củng tổ chức "ăn tết" với đầy đủ bánh mức như ở nhà nên củng đỡ buồn. 

Năm mới con kính chúc gia đình : Má Hai, Má Ba, Cậu Năm , Má Bảy : Dồi dào sức khỏe - Vạn sự như ý - An khang Thịnh vượng!

Con chúc Đại gia đình mình ăn tết thật vui!

 Bé Duy

Thư Bé Uyên từ Ý

Thương gửi cả nhà,

Trong không khí náo nức, nôn nao của ngày 30 Tết mà con (em) cảm nhận được qua...website, vì điều kiện ở xa, tiền điện thoại không nạp (hehe) nên không thể gửi sms chúc Tết mọi người. Nay qua mail này, con (em) muốn gửi tới mọi người lời chúc Tết. Lẽ ra, nên là email riêng cho từng người, mà tại hôm nay con bận học cả ngày, ráng dậy sớm để gửi một cái mail thôi, con (em) mong cả nhà thông cảm!!!

27 thg 1, 2011

Họp mặt UBKH cựu

Thư mời họp mặt cựu cán bộ UBKH tỉnh An Giang

25 thg 1, 2011

CẢM GIÁC TẾT XA XỨ

Ai đã từng đi xa sẽ có cãm giác nhớ nhà , nhớ những người thân , nhớ về cái nơi mà tuổi thơ của mình  đã gắn bó , lớn lên , biết bao kỷ niệm buồn vui của từng con người . Mỗi năm cứ đến độ này tiết trời bắt đầu chuyển mình khi ra đường ta bổng thấy khác lạ, có cơn gió mang theo cái se lạnh thổi qua làm mát tận chân tóc, có khi cũng chỉ là một nụ hoa mới nở hay một chồi lộc tươi non mơm mởn mà ta vô tình bắt gặp, đường phố hôm nay dường như tươi tắn hơn với những gam màu rực rỡ. Tất cả đều báo hiệu một mùa xuân nữa lại về.

23 thg 1, 2011

TẢN MẠN VỀ HOA XUÂN

Tiết đông se lạnh vừa qua đi, nếu như ở phương Nam những tia nắng vàng ấm áp tràn về báo tin một mùa xuân mới đang đến những cánh hoa Mai vàng rực rở đua nhau khoe sắc đón nắng Xuân, thì những cơn gió rét của miền Bắc cũng được xua tan bằng những nụ hoa Đào e ấp.

 

22 thg 1, 2011

PHÚC -LỘC -THỌ Các cụ là ai ?


Theo truyền thuyết của người Hoa Hạ, ông Lộc là một quan tham chuyên ăn của đút lót. Ông Thọ lại là vị quan thực dụng, ưa xu nịnh vua để được ban thưởng, trong dinh của ông cung nữ nhiều chẳng kém ở cung vua. Chỉ có ông Phúc là quan thanh liêm, ngay thẳng, con cháu đề huề.

Hiện nay, từ thành thị đến nông thôn, ở đâu ta cũng gặp các cụ Phúc, Lộc, Thọ. Các cụ thường được đặt ở nơi trang trọng nhất trong phòng khách, trên nóc tủ chè, có nhà còn làm cả bàn thờ rõ đẹp để thờ ba cụ cầu mong được phúc, được lộc, được thọ. Người sang thì có cả ba cụ bằng gốm Tàu rõ to, rõ đẹp. Người tầm tầm thì bằng gỗ pơ-mu hoặc sứ Bát Tràng…

18 thg 1, 2011

NHỚ

         “Hai năm Đà Lạt nghìn khơi mộng
          Một sáng Hàm Long vạn cổ sầu”.

Đấy là hai câu thơ của Phan Ngọc,vào một ngày buồn năm l972 đã viết dưới tấm di ảnh và mới gần đây -năm 2002- đã được khắc trên đá hoa cương làm đôi liễn gắn lên mộ Cậu NGUYỄN THIỆN ĐỨC mà ở nhà chúng tôi quen gọi là Cậu HIỆP.

13 thg 1, 2011

KHOẢNG LẶNG CHIỀU CUỐI NĂM

Ngoài kia, hai đứa trẻ con hì hục…bới rác. Chúng cố tìm kiếm bằng đôi tay khẳng khiu, thô kệch. Trên khuôn mặt đen nhẻm, nét thơ ngây bị tước đi bởi những tháng ngày lang thang, giành giật miếng ăn, sự sống.

Chiều 30 tết, ngày cuối cùng của năm chầm chậm lăn bánh đi vào dĩ vãng.

Cơn gió đông từ phía bắc tràn về . Cái lạnh đến se lòng!

12 thg 1, 2011

PHIẾM: NHẦM

Tin cụ rùa hồ Gươm mấy bữa nay cứ lao vào gặm hai cái ống ngầm dưới lòng hồ khiến cư dân thủ đô xôn xao. Là biểu tượng của Thăng Long ngàn năm tuổi, miệng cụ rùa chỉ xứng ngậm gươm thần, nay cớ sao lại phải đi gặm mấy cái thứ hạ cấp ấy? 

Viết i hay viết y?

Có một quy tắc bất thành văn về tính thẩm mỹ trong chữ Việt: hình chữ phải đẹp. Điều này dẫn tới hiện tượng “phá rào” với quy định viết  i / y hiện nay.

Đó là quy định ngày 30.11.1980 của bộ Giáo dục về chính tả liên quan đến hai chữ y và i, như sau: “… trường hợp các âm tiết có nguyên âm i ở cuối thì viết thống nhất bằng i, trừ uy, như duy, tuy, quy…; thí dụ: kì dị, lí trí, mĩ vị. Chú ý: i hoặc y đứng một mình hoặc đứng đầu âm tiết vẫn viết theo thói quen cũ, thí dụ: ý nghĩa, y tế, ỉ eo, ầm ĩ, im, yêu”.

Hiện nay có những ý kiến trái chiều với quy định này.

11 thg 1, 2011

Hình ảnh hai gia đình Cô Dượng Tư và Út + Uyên, Nhã



10 thg 1, 2011

Ý nguyện người nộp thuế

Việc Bộ Tài chính tiếp thu ý kiến dư luận đưa ra dự kiến sửa đổi mức khởi điểm tính thuế thu nhập cá nhân (TNCN) cho thấy một thái độ cầu thị đáng hoan nghênh.

Bởi từ khi mức thu nhập khởi điểm tính thuế 4 triệu đồng và mức giảm trừ gia cảnh 1,6 triệu đồng được đưa ra đến nay, VND đã mất giá tới 18,45%. Những người có thu nhập trên mức tính thuế thay vì có thái độ tự hào, hãnh diện vì được thực thi bổn phận công dân (là nộp thuế) thì bắt đầu cảm thấy nghĩa vụ này là nặng nề vì với mức thu nhập đó họ còn chưa nuôi đủ bản thân mình và một người ăn theo…

8 thg 1, 2011

DỐC NẮNG - Phan Ngọc

Đỉnh Thiên Cẩm Sơn mang hoàng hôn đỏ
Mây hững hờ bay cho vệt nắng say.
Hàng cây reo có tiếng lòng của gió
Núi chờ mây, ta biết chờ ai đây.
 
       Ta không đến kịp hay em vội quá
       Bỏ dốc chiều, bỏ cả nắng vào quên.
       Bởi góc hẹn đã quen trời phương lạ
       Mượn bóng ven đường gắn nỗi nhớ lên.
 
Chụm tay vào nhau để tìm về chỗ
Dốc mù sương đường nhỏ bó thêm mây
Nắng cuối ngày, nắng lạnh hanh cây cỏ
Mà lòng người vẫn ấm những hương bay.
 
       Đến để gặp hay đi rồi để mất
       Bước chân nào cho đất nhớ nhiều hơn
       Trời sụp nắng cuốn theo con dốc nắng
       Mang ta vào khoảng lặng trắng cô đơn

PHAN  NGỌC

6 thg 1, 2011

Hình ảnh gia đình Cô Dượng Út



2 thg 1, 2011

Uyên, Nhã với Ông Bà Út (Tiếp)



1 thg 1, 2011

Chị Khanh và Mẹ

Uyên, Nhã với Ông Bà Út ở Pháp

Vài tấm ảnh ở Pháp do Uyên gửi về.