Chùm thơ TIỄN NGƯỜI
ĐÊM TIỄN NGƯỜI
Tiếng trống thánh đường xa ai đánh vội
Đưa ngày gần đêm đốt cháy hoàng hôn
Cho đêm đến ta tiễn em qua bến
Phà Châu Giang đứng đợi rủn chân buồn.
Vệt nắng cuối bồng bềnh trên đầu sóng
Gió lặng yên,tiếng gió giữa mênh mông.
Em không nói cứ để lòng trải rộng
Đứng bên em,ta chỉ muốn làm sông.
Ta che cái lạnh trời đêm dại
Bằng nửa vòng tay tình ấm hơn
Một thoáng đất trời như gộp lại
Ngan ngát em ngồm ngộp bóng sông.
Nước lên đầy cho sông lần qua bến
Đêm gần đêm ta lại gần nhau thêm
Sương cũng đã thành tro làm sao đếm
Hương của đêm chỉ còn hương của em.
Bến sông đêm lời thì thầm qua bến
Em đi rồi còn đó những hương bay
Để lại đây như bao lần đã đến
Cho cuộc tình ta ngất giữa cơn say.
ĐẾN MUỘN
Khi anh biết mình là người đến muộn
Chỉ kịp nhìn gió cuốn tóc em bay
Chỉ kịp nhìn bóng ai con sóng cuộn
Mùi hương quen gây nỗi nhớ đâu đây.
Anh đến trễ hay em không đợi nổi
Cũng chuyến phà,vui chi vội qua sông
Bờ bên đó,bờ xa tầm tay với
Một chút chờ vẫn đổi được nhớ mong
Sông vẫn rộng,trời đêm nay vẫn rộng
Chỉ có lòng anh bé nhỏ thôi em
Đứng bên sông một mình cùng bóng muộn
Sợ nhìn sông,càng không muốn nhìn đêm
Người đi đông sao bến sông vắng quá!
Thiếu em rồi ta mất cả hồn ta
Dấu quen xưa cũng trở nên xa lạ
Chuyến phà đêm không giống những lần qua.
Đâu ai biết phía sau lần đến muộn
Là nỗi buồn quặn xuống giữa cô đơn
Đau khổ đài người theo từng cơn nhớ
Chắc trên đời chẳng thứ khổ nào hơn.
Đêm nay em về,anh không đưa tiễn
Bến sông đêm vẫn tiếng sóng vỗ bờ
Vẫn đong đưa màu vàng hoa điên điển
Biết cô đơn em vẫn muốn đợi chờ.
Tay vuốt gió,tóc bay theo loả xoả
Lạnh dòng sông lạnh ngập cả lòng người.
Tay vuốt gió, tóc bay bay lên má
Mơn man nào làm nhớ quá ai ơi!
Đêm vẫn đó,chiếc phà đêm vẫn đó
Một mình em bóng nhỏ đứng nhìn đêm.
Trong lặng khuất mông mênh em cứ nhớ
Bàn tay anh cho đỡ chút buồn thêm.
Khi tất cả đất trời là khoảng trống
Em chĩ cần,cần chiếc bóng anh thôi
Ôi!Gió lạnh mây trôi người chẳng tới
Bóng theo người,người cuốn bóng sông trôi.
Phà rời bến,bến sông đêm vẫn đợi.
Đèn trên cao vòi vọi bóng sông đêm
Không ngăn được,em quay nhìn lần cuối
Bến sông đêm vẫn vắng.Bến sông đêm.
PHAN NGỌC