NHỮNG ĐÊM NGÀY ĐÓ
Đêm Tức Dụp chén trà thơm khói súng
Chiều bên đồi ta đứng ngắm hoàng hôn
Nhớ Ô Lâm đoàn quân về giải phóng
Cô giao liên hát bên ngọn lửa hồng.
Em gái mang đêm băng qua bóng tối
Tiếp vắt cơm, nắm muối buổi hành quân
Giọt sương vỡ rung mềm lưng áo đợi
Em vẫn chờ bên cái lạnh Ô Thum.
Ô Tà Sóc đường quen chân quen cỏ
Trời tối đen theo hướng gió đi về
Tảng đá xù xì bên đường ngách nhỏ
Ngồi nhìn đêm bỗng nhớ bóng trăng quê.
Tiếng nước đêm khi qua dòng Vĩnh Tế
Nhớ Nhơn Hưng lần ghé bến sông quê
Ngọn đèn khuya nghiêng nghiêng lên bóng mẹ
Cửa khép hờ, con thăm mẹ qua khe.
Bảy Núi, Cô Tô đầy bom đầy gió
Thiếu bóng râm thừa nắng đổ trên cao
Tuổi trẻ ai đã một thời qua đó
128 ngày đêm trong dáng đứng tự hào.
PHAN NGỌC