MƯA…!
Kính tặng tác giả: Dốc Nắng Em bảo:”Anh đi rồi trời mưa mãi”
Và lòng em cũng tràn ngập mưa rơi
Ôi! Buốt giá hai tâm hồn cô lạnh
Mưa từ em đã đến với anh rồi! Mưa u buồn phủ kín cả không gian
Áo em ướt gió lùa em không lạnh
Mưa ngoài trời không làm em buốt giá
Mà lòng em đau nỗi nhớ thương anh Nếu chiều nay không mưa em vẫn khóc
Mưa trong lòng, mưa mãi vẫn không thôi
Anh biết rồi, lòng em luôn dào dạt
Không thể nào ngăn nổi nhớ xa anh! Anh gửi về em một trời nắng ấm
Xua tan mây, đừng làm mãi mưa rơi
Anh gửi về em một trời thương nhớ
Sưởi lòng em, đừng lạnh nữa em ơi! Cơn gió nào chiều nay về phương ấy?
Anh gửi lòng anh về với em đây
Anh sẽ về, không còn xa em nữa
Và lòng em cũng tràn ngập mưa rơi
Ôi! Buốt giá hai tâm hồn cô lạnh
Mưa từ em đã đến với anh rồi! Mưa u buồn phủ kín cả không gian
Áo em ướt gió lùa em không lạnh
Mưa ngoài trời không làm em buốt giá
Mà lòng em đau nỗi nhớ thương anh Nếu chiều nay không mưa em vẫn khóc
Mưa trong lòng, mưa mãi vẫn không thôi
Anh biết rồi, lòng em luôn dào dạt
Không thể nào ngăn nổi nhớ xa anh! Anh gửi về em một trời nắng ấm
Xua tan mây, đừng làm mãi mưa rơi
Anh gửi về em một trời thương nhớ
Sưởi lòng em, đừng lạnh nữa em ơi! Cơn gió nào chiều nay về phương ấy?
Anh gửi lòng anh về với em đây
Anh sẽ về, không còn xa em nữa