Những bài thơ về Mẹ của chị Vân Khanh
Mẹ Tôi
Như tiếng sấm giữa ngày quang đãng
Mẹ bỏ con bỏ cả cuộc đời !
Con chợt thấy như mình lạc lõng….
Giữa chợ đời nghiệt ngã bon chen.
***
Tuổi đã lớn, con nào biết lớn
Mẹ đi rồi con bỗng bơ vơ…
Kiếp nhân thế Mẹ tròn phận Mẹ
Tân Châu 28-11-2000Vân Khanh
Sám hối
Mẹ yên nghỉ với nụ cười thanh thản
Bảy sáu năm tròn Mẹ được mấy ngày vui?
Các con Mẹ tuy giờ đều đã lớn
Bảy đứa là Mẹ có bảy nỗi lo riêng.
***
Con nhớ lại, thuở chúng con niên thiếu
Một thân cò, Mẹ lặn lội bon chen
Mẹ dạy bảo, Mẹ đở nâng, che chắn
Cho từng đứa con chập chững vào đời
***
Kể sao hết những truân chuyên Mẹ trải?
Mẹ nhọc nhằn, Mẹ lận đận, gian nan…
Tuy khôn lớn nhưng chúng con chưa nghĩ
Đến một ngày… Mẹ vĩnh viễn ra đi.
***
Công ơn Mẹ, chúng con chưa báo đáp
Mẹ vội vàng lìa bỏ chúng con đi
Con thảng thốt như người mộng mị
Mất mẹ rồi, sự thật nhói tim con.
***
Chúng con nguyện: suốt đời noi gương Mẹ
Thương cháu con, nhẫn nại đến quên mình
Chúng con sẽ là những người nối tiếp
Truyền thống gia đình: đùm bọc chở che nhau
TânChâu 20-12-2000
VÂN-KHANH