LỜI NGƯỜI ĐI
(Thân gửi : Anh Phan Ngọc Kiến và chị Vân Khanh
Anh Ngô thành Thi và chị Thúy Hằng)
Em đi không dám hẹn "ngày về"
Mây, nước từ đây gió bốn phương
Lặng nghe lời tiển như âu yếm
Thương nhớ mang theo mỗi bước đường.
Biết trước làm sao được đường trần
Buồn vui năm tháng trải bao ngần
không gian rộng quá,mênh mông quá
Tìm lại làm sao những tháng năm!
Năm tháng rồi đây cứ mãi qua
Những ngày xưa cũ sẽ dần xa!
Sự đời tan họp dù như ý
Phút ly hương không khóc, cũng lệ nhòa!
Ký ức, em nào dám để phai
Tình thâm muôn thuở vẫn còn đầy
Dù xa ngàn dậm, trong gang tấc
Phút nhớ về nhau sẽ thấy nhau
Mười tám năm qua, khúc dạo đầu
Ngỡ còn dài mãi, ở bên nhau
Quê hương, tưởng chốn dừng chân nghỉ ?
Lại là thang bậc bước đời lên
Đời lên gắng sức bước theo lên
Mầm tốt, chồi xanh cố bón trồng
Mong được một ngày nên danh phận
Trở về quê cũ để dâng công.
Em đi không dám hẹn "ngày về"
Nguồn cội, xin vâng: giữ trọn bề
Cuộc đời dâu biển, theo thời thế
Xa quê đâu nỡ để quên quê!
Tân Châu 2003
Lê Trọng Kim.