QuocHung's Blog

31 thg 3, 2010

BÀ NGOẠI ĐI XÓM

Hồi nhỏ, chắc lúc tôi học cấp 1(196…) , bà Ngoại ở Phú Lâm có một mình nên chị em tôi thường được Má cho về ở với Ngoại mỗi khi có dịp. Lúc đó chưa có điện nên thắp đèn dầu, đèn dầu lớn ống khói cao sáng hơn đèn hột vịt ống khói như cái hột vịt. Vì vậy đám nhỏ tụi tôi khoái ban ngày và sợ ban đêm.


Mỗi chiều, sau khi cơm nước, thắp nhang ông bà và bàn thờ ông Thiên xong; bà Ngoại dẫn tụi tôi đi xóm chơi. Khi thì xuống nhà ông Năm (em của ngoại) thăm bà Cố đang ở đó, khi thì ghé bà Bà sáu Trâm, nhà cậu tư Trừ, . . . đến tối mịt mới về.

Đi đêm, trời tối như mực, phải có ánh lửa làm hiệu để khỏi va đụng nhau nên phải đốt mây cây nhang hoặc cầm đèn hột vịt, khi về tới nhà, nhang thừa thì cắm ở bàn thờ ông Thiên.

Bàn thờ ông Thiên giờ cũng còn y cũ tuy đã sửa nền mấy lần, nhà Ngoại cũng như xưa, chỉ có xây tường lên thay cho cánh én gổ đã bị mối ăn mục vào năm 2002.
Sửa nhà Ngoại năm 2002
Không nhớ được nhà Ngoại cất năm nào, chắc khoảng 1960, do cậu hai Vàng (ở số 4 Long Sơn ?) là thợ cất nhà nỗi tiếng lúc đó đứng ra bao thầu xây cất; khi đó trước sân có mấy cây vú sữa nâu mà mấy chị em tôi hay hái ăn khi trái chín nâu bóng.

Mấy chị tôi ai còn nhớ thì kể cho mấy em nghe đi, còn mấy em năm, sáu, bảy, út có gì thì kể nghe với chứ!

Võ Nguyên