MỪNG CHIẾN THẮNG
Đời là trường tranh đấu, người thắng, kẻ thua.
Từ thuở mới sinh ra, ai cũng phải đấu tranh dù trong vô thức hay ý thức. Đấu tranh với bệnh tật, với nghịch cảnh… để tồn tại, đấu tranh với chính mình để vươn lên, đấu tranh với người để bước lên từng bậc thang đời.
Thắng, thua là hai thái cực ; hai đầu của một tâm trạng, một sự việc, một sự nghiệp và có khi là cả một cuộc đời. Chiến thắng càng to thì niềm vui càng lớn, nhất là khi chiến thắng đó là do mình, do năng lực và phẩm giá của chính mình, không cầu xin, không luồn cúi, không thủ đoạn đê hèn…, thì chiến thắng càng vẻ vang. Xin chào một người của thế hệ thứ 3 trong gia tộc ta vừa có một chiến thắng vang dội như thế.
Những người thuộc thế hệ thứ 2, đa số đã rút về phía sau như C đây rất vui mừng, rất nể phục. Xin ngả mũ chào. Xin hoan hô người trẻ đã đạt kỳ tích chưa có trong gia tộc ta.
Thế mới biết trong đời thường, ai dễ biết. Người trẻ tuổi ấy thường ngày có ai biết được những gì đã ẩn chưa bên trong những phẩm chất những năng lực… cần thiết đủ để thu phục nhân tâm, thừa để gây cảm tình ở người khác.
Thế mới biết: “ Trong cuộc trần ai, ai dễ biết”
Cụ Nguyễn Công Trứ ngày xưa quả là một bậc kỳ tài, chí khí, đi thi hỏng mà tin chắc là mình sẽ đỗ; chưa làm quan mà tin chắc mình sẽ làm quan to. Còn đang thời trẻ mà biết chắc rằng lúc về già mình sẽ nhàn hạ. Cuộc đời của cụ như đã được cụ lập trình sẵn. bởi thế mà cụ đã phân biệt rất rạch ròi giữa xuất và xử
“Xưa nay xuất xử thường hai lối
Mãi thế rồi ta sẽ tính đây.”
Người trẻ tuổi của chúng ta từ lâu đường đời đã rộng mở:
“Tiến vi quan thoái vi sư”
Còn gì vững vàng hơn thế? Hãy tiến lên, tiến lên phía trước. Xin chào mừng những thắng lợi vẻ vang.
K